Thứ Năm, 16 tháng 9, 2010

HÀN HUYÊN

-Dữ không mãi đến hôm nay mới có dịp đứng cạnh nhau  .... hic... hic... bộ vó cả hai đứa mình nhìn hết biết
-Không!... iem còn được chăm sóc tí chút...nên nom cũng còn có tí xíu nét xưa... chỉ thương cho đàng í...hic... hic... chỉ còn là bộ xương..
 -Sao im lặng thế?
-Iem nhớ lại cái ngày đàng í tặng hoa


-Bạn công cướp hoa ... cứ sợ iem giành lại nên cứ giữ chặt ở chân... iem tiếc cái hoa .. giận bạn công lém ...
-Đằng í tiếc hoa...Tớ thì ...thì tiếc là đằng í chưa thấu hiểu cái tình mà tớ gửi gấm trong hoa....


-Không biết công bây giờ ra sao?
-Công đây...công đây nè...công bị mọc rể bên hè đây.... hôm trước bay lạc vô rừng trông như cái bụi rậm, bà chủ tìm về chăm sóc nay mới có thể tạm gọi là công đó bạn


-Hồi đó nhà cũ nhưng bọn mình được chăm sóc cưng chìu... bây giờ thì đứa mình mỗi đứa mỗi nơi... hình dung thê thảm nhìn muốn không ra....nhiều khi nãn ...

-Quên đi những gì làm mình buồn nãn...hãy nghĩ về một ngày mới... hãy nhìn vào ngày mới...mình sẽ vui hơn khi nghĩ mọi việc theo chiều hướng lạc quan.... nhìn tớ nè

tớ đang nghĩ đến cái tổ ấm và đàn con

-Tớ đang hạnh phúc với công việc xây tổ cho ngày mới

- Tổ ấm, đàn con là mục đích làm việc của bạn hiện nay, bạn đang hạnh phúc vô vàn.... nhưng cảm nhận hạnh phúc của bạn không chỉ ở tổ ấm & đàn con ... mà còn do sự sát cánh hỗ trợ nơi người bạn đời của bạn....chàng đang canh phòng bảo vệ cho bạn ... mà vẫn không quên gửi cho bạn ánh nhìn trìu mến  kia kià....


- Như chúng tôi, nếu chỉ suy nghĩ tích cực lạc quan mà không có bàn tay chăm sóc ân cần của ông bà chủ thì... như bạn thấy... cho dù ở trong ngôi nhà đẹp hơn trước thì chúng tôi cũng sẽ chỉ là cái khung xương chứ không là nai và công như xưa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...