Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2019

LIẾC


LIẾC
Người có tuổi
liếc một cô gái trẻ
mặc quần xoọc rất xinh.
Vân đề được đặt ra:
-"Chết đến đit
vẫn còn thói trăng hoa
Là già hay chưa già
?"*
Cái liếc mắt
là khác hẳn cái nhìn.
là không chính danh
khi chiêm ngưỡng cái đẹp
Cái mặc cảm, cái quan điểm
rằng già không được nhìn gái đẹp
đã làm người có tuổi không sống thực với mình.
Với người có tuổi
cái liếc mắt không đáng để băn khoăn
là già hay chưa già.
Cái lấn cấn là ở chỗ
có bưng về nhà cái dung nhan, cái nõn nường được liếc trôm
để so sánh rồi chán chê trái mướp già ở nhà
Để rồi, câu thương yêu biến mất
chỉ còn lời mắng chó chửi mèo, loa loa ròng rả
Cái liếc mắt quan tâm nhau chỉ còn là ánh mắt hình viên đan.
Tóm lại, cái liếc chiêm ngưỡng
khác với cái liếc say nắng.
Xin hãy nghĩ rằng khi mướp đã thành xơ
thì xơ mướp vẫn còn dùng để rửa chén, chà lưng
còn cà mà già quá thì cà hỏng..
Xin hãy nghĩ lại để tránh lời cáu bẳn, cộc cằn
để thay lời bắt bẻ sao nhớ quên sao điếc lác, sao xấu xí ...
bằng sự cảm thông để hiểu rằng cái tàn tạ ấy đến sớm
bởi bao năm lao lực tiếp tay chèo chống cùng mình
tạo mái nhà, lo đàn con cháu.
Còn nếu xét ra rằng cà cần lò mới để nướng cho giòn mang cảm giác mới thì
HÃY MẠNH DẠN rứt bỏ người vợ già nay yếu mai đau
nhằm giải thoát cho chính mình và giải thoát cái kiếp nạn của người vợ hết date.
* trích từ bài thơ của thầy Thái Bá Tân
"Hôm qua đi ăn sáng
Bắt quả tang thấy mình
Liếc một cô gái trẻ
Mặc quần xooc rất xinh.
Quái thật, chết đến đít,
Vẫn còn thói trăng hoa.
Mà rồi thế là tốt,
Là già hay chưa già?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...