Thứ Hai, 6 tháng 1, 2020

TÔI MƠ VỀ NƠI ẤY CHIỀU NAY

Tôi mơ về nơi ấy chiều nay

Hôm nay, như mọi chiều rảnh rỗi- tôi lại mơ về nơi ấy của tôi
trong niềm nhớ trong bâng khuâng, mong 1 ngày trở về.
Háo hức ngày trở lại...
Quê xưa
Nhà nhà nhà che khuất cánh đồng xưa-
cánh đồng mạ non dài mút mắt rập rờn trong gió
cánh đồng lúa vàng đã không còn dài mút mắt
để trông thấy cánh cò, cánh chim chao lượn-
Đường bê tông đuổi đường đất tự bao giờ
Luỹ tre làng cũng lùi xa không biết giờ có còn không,
Bến sông xưa vắng bóng trẻ tắm sông té nước ném bùn nhau,
ghe tam bản không còn mấy bên bụp dừa nước lưa thưa
ngắm bóng mình trên dòng nước dần dần cạn.
Vắng bóng người câu
vắng.. vắng.. vắng...
Những cây rơm, những đàn trẻ cút bắt đuổi nhau
Trâu cày, trâu bừa, trâu nhơi cỏ, trâu phẩy đuôi nối bước trên bờ mẫu
...như những làn khói rơm chiều
...như những người năm xưa
... tất cả nhập nhoè nhập nhoạng trong mắt tôi
.

Tôi xa lạ,
Cảnh xa lạ,
Quê xưa giờ xa lạ.
Người xưa cũng trở thành xa lạ - ai cũng già/ ai cũng đau đáu đi tìm lại khoảng trời xưa/người xưa...-
nên không ai thấy ai và thậm chí không còn nhận biết nhau.
Chiều nay, như bao chiều nhớ, mơ về nơi ấy trong ngậm ngùi tiếc nuối,
nhưng không còn mơ ngày trở lại -chốn cũ & người xưa đã không còn là người xưa năm cũ.
... và biết đâu chỉ mươi năm nữa đất nước tôi sẽ không còn là đất nước của tôi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...