Thứ Sáu, 12 tháng 8, 2022

16. CON MỚI HIỂU RA..

 

Tháng này là tháng 8 - cuối mùa Đông nơi đây.

Tháng này, bên quê mình người có tuổi thì gọi là tháng 7

… và quen nói là tháng 7 mùa Vu lan báo hiếu


Hôm nay là rằm tháng 7

Đã và đang có bao người trung tuổi trong trí như vẳng trong tai với tâm lâng lâng vui sướng rằng mình hãy còn mẹ. 

Một bông hồng cho em

Một bông hồng cho anh

Và một bông hồng cho những ai

Cho những ai đang còn mẹ

Đang còn mẹ để lòng vui sướng hơn”

*Bông Hồng Cài Áo (Nhạc Phạm Thế Mỹ, thơ Thích Nhất Hạnh)

Và cũng có bao kẻ mồ côi mẹ lại rưng rưng buồn nhìn hoa hồng trắng trên ve áo.

Sân vườn nhà hôm nay chỉ duy nhất nở hoa hồng màu trắng

Ngắm hoa mà lòng dạ ngổn ngang

Bông hồng trắng nở ngày rằm mùa Vu Lan gợi nhớ bao điều.


Năm xưa, cùng với Má ngắm bụi hoa hồng màu trắng Má trồng. 

    Má ngùi ngùi kể lại ngày xưa Má còn mẹ rồi ngày xưa mất mẹ… rồi cảnh mồ côi…

    Còn con thì tía lia tía lịa rằng hoa hồng trắng đẹp, con thích, con đã chiết trồng, con sẽ trồng một sân đầy hoa hồng màu trắng.


Năm nay con mất mẹ, con mới giật mình cho cái vô tư tâm rỗng tuếch của con ngày đó.

Con đã hiểu... Phải! con đã hiểu ra...


+Con đã hiểu vì sao cứ tháng 7 Má hay ngùi ngùi nhắc Ngoại khi nhìn hoa hồng màu trắng.

+Con đã hiểu cái vô tâm của con khi mơ một sân toàn hoa hồng màu trắng lúc Má ngùi ngùi nhớ Ngoại, và tháng đó là tháng 7 mùa Vu lan.

+Con hiểu Má yêu bụi hoa hồng màu trắng nhất - chắc do màu hoa nhắc Má rằng Má mồ côi mẹ… Má chẳng còn mẹ để vấn an báo hiếu - có đúng vậy không hả Má?


+Con đã hiểu ra rằng con vô cùng thiếu sót trong những ngày Má còn sống bên con.


Mỗi lần con về, Má cứ nắm cổ tay “con ốm quá, cái cổ tay nhỏ xíu”

Mỗi lần con về, ‘ăn này đi con, ngon lắm, Má để dành … Má ngóng con về kịp để ăn… Má cất kỹ chờ con về ăn đó…”


Và con, con làm gì, nói gì trong những lúc như thế…?


Con lục trong bộ nhớ để tìm coi lúc đó con biểu lộ cái cảm động ra sao

Hu hu … con kém trí nhớ hay con chưa từng bộc lộc cái nét vui mừng cao độ.

… chưa từng nắm cổ tay Má để xem nay Má ốm cỡ nào

…. Chưa từng ôm Má trọn vòng tay, bởi trọn vòng tay của con đã dành ôm cháu ngoại của Má. Ánh mắt trìu mến của con chỉ chú ý thiên thần nhỏ của con..

... và hình như có gắt " để dành con làm chi, rủi con không về kịp nó cũ/ nó hư hao... " đã dặn rồi, đừng để dành mà..."


Má ơi, con then… con chỉ biết nhận.

Má ơi, tha thứ cho con. Má ơi …


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...