Trên đường đi làm về
Có những khuya sương mù che chắn
Có cái lạnh se da, lanh thấu tận xương
Có ý nghĩ muốn xe chạy chậm
Để tìm trong sương mù ánh đèn đường cần mẫn luôn heo hắt hàng đêm soi sáng tỉ như một bạn tình chung chong nhung nhớ qua ngọn đèn mờ.
Có những đêm mưa như hắt nước
Tiếng mưa như những cú vỗ thô bạo vào thành xe như cảnh báo đường trơn, giảm tốc.
Dưng không muốn tới nhà
Dưng nửa muốn rong xe trên con đường khuya vắng vẻ trắng xóa màn mưa, không một bóng người, xe.
Dưng nửa muốn dừng xe tại ngôi nhà đã ở bấy lâu để thấy bên song cửa bóng ai chờ đợi
Nhưng rồi bỗng dứt khoát -không không muốn về nhà bởi chẳng có ai trông đợi.
Có những đêm khuya gần sáng, trăng treo lơ lửng, sáng vằng vặc đoạn đường dài
Bỗng nghĩ, sao chỉ đêm rằm trăng sáng và ánh trăng cứ thoáng chút gần rồi lại thoáng chút xa như muốn biến khỏi mắt người đang nhìn ngắm.
Bỗng nghĩ thà đừng có trăng rằm để không mong có ngày trăng sáng
Thà đừng có yêu ai sâu đậm để không buồn những nồng ấm phai dần rồi biến mất tựa ánh trăng hết tròn thành ra khuyết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét